Cảm nghĩ về người bà kính yêu hay nhất


về người bà kính yêu

Bài làm

ở thành phố quá bận rộn làm cứ mãi xa dần xa dần. Bao nhiêu năm qua đi rồi, tôi vẫn mãi nhớ về bà ngoại, người đã tô vẽ cho tuổi thơ của tôi đầy những màu xanh non của thế giới, đẹp đẽ, rực rỡ và ấm áp vô cùng. Dưới ánh đèn xa hoa của phố thị, tôi cứ mãi hoài niệm về quãng còn nhỏ được đưa về quê cho bà nuôi nấng. Thời điểm đó đô thị hóa chưa đến gần với nông thôn, làng quê bình đạm và chân chất đến nỗi mà sau này khi lớn lên không có gì thay thế nổi quãng đời tươi đẹp ấy.

Bà tôi khi ấy ngoài 70, gương mặt đã chằng chịt những vết nhăn của thời gian, đôi tay khô sần vĩ thời trẻ làm công việc đồng áng vất vả nuôi các bác và mẹ tôi. Bà hay nhai trầu, đôi môi lúc nào cũng đỏ chót màu nước trầu, răng bà đen và khít lắm. Thời xưa con gái phải nhuộm răng đen mới đẹp, trên người bà không có trang sức, bà bảo đơn giản quen rồi đeo mấy thứ đó vướng víu lắm. Nhưng nếu thấy cái vòng tay hay lắc chân đẹp, bà lại đeo thử rồi mua cho tôi. Có thể bà gói những đồng tiền rất khéo và chặt trong những chiếc khăn tay vì tuổi già nhờ con nhờ cháu không làm gì được nhưng tiền bà giành dụm để mua đồ cho tôi thì bà không tiếc. Kể cả vét đến xu cuối cùng nếu cháu đói bà cũng bằng lòng. Bà cũng chỉ đan lát qua ngày kiếm vài đồng rau cháo phụ giúp các bác bữa cơm. Hồi đó ai cũng nghèo nên bà đỡ được bao nhiêu hay bấy nhiêu.

Xem thêm:  Cảm nhận về tình yêu quê hương qua hai bài thơ Ngẫu nhiên viết nhân buồi mới về quê của Hạ Tri Chương và Cảm nghĩ trong đêm thanh tĩnh của Lí Bạch

Bà vẫn hay mặc cái áo cánh màu tím đã sờn hết vải, cái quần đen dài và chít cái khăn đen lên đầu. Chiều chiều bà dắt tôi với mấy bạn hàng xóm còn bà thì tranh thủ xem người ta có việc gì nhận làm chút ít kiếm đồng ra đồng vào. Màu ráng chiều trong mắt tôi là hình ảnh cánh đồng lúa chín đòng đòng, đàn chim hình mũi tên bay trên sắc trời vàng đỏ, bà tôi ngồi đan lát ngoài hè, dăm ba đứa trẻ con bắt châu chấu buộc dây, tôi chạy vút giựt cao cánh diều bay. Ngọn gió năm ấy mang mùi hương của cánh đồng vàng ruộm, mùi tinh khiết trong sạch nhất đời. Thi thoảng bà gọi với kêu tôi chạy chậm kẻo ngã, tay bà vẫn thoăn thoát đan lát. Cuộc sống khi ấy với bà thật êm đềm.

cam nghi ve nguoi ba kinh yeu hay nhat - Cảm nghĩ về người bà kính yêu hay nhất

Cảm nghĩ về người bà kính yêu

Tôi vẫn nhớ mãi món canh rau ngót nấu thịt và món thịt rang thuở bé bà hay làm cho tôi ăn. Bà không cho mỡ bao giờ, thức ăn đạm bạc nhưng cất cả tuổi thơ tôi. Chỉ có bà mới có thể làm ra vị những món ăn ấy khiến tôi nhớ mãi không nguôi. Còn cả nồi cơm gang nấu có cháy, cái cháy cậy ra thơm phức ăn giòn tan chấm với nước mắm chanh ớt. Về với bà chỉ muốn ăn cơm cháy nồi gang, bà nấu rất khéo, lửa vừa, cháy giòn nhưng không dính vị khét, ngọt thanh.

Xem thêm:  Em hiểu thế nào về tình bạn trong bài thơ Bạn đến chơi nhà của Nguyễn Khuyến?

Từ khi bà mất, nhìn thấy người ta đốt lửa sưởi ấm trời đông tôi lại nhớ đến căn bếp đen kịt những khói của bà. Những bó rơm to cao chất ở phía tường bên kia thi thoảng bà lại rút xuống cho vào bếp. Cái ấm nước đầy những nhọ nồi, cái kiềng ba chân đã cũ. Tôi ngồi cùng bà đun ấm nước, ánh lửa bếp nóng đỏ mặt. Bà ném mấy củ khoai lang vào nướng, chị họ với tôi ngồi suýt xoa chờ lửa tàn gạt khoai ra. Đưa cho bà một củ to nhất, hai chị em tôi bẻ đôi. Món khoai lang nướng bếp của bà sau này cũng không còn được ăn nữa. Nụ cười khành khạch khi bị bà cù léc, những đêm ôm chặt bà ngủ vì sợ ma cũng chẳng còn nữa rồi.

Tôi rất yêu bà tôi và nhớ thương càng nhiều hơn nữa. Tôi sẽ lớn lên làm một con người tốt, sống thật hạnh phúc vì tôi biết đó là điều bà luôn mong mỏi ở các cháu của mình. Dù giàu sang hay nghèo khó, hãy sống thật tốt và sống thật hạnh phúc như vậy bà mới có thể mỉm cười mãi mãi.

Ngọc Huyền

Bài viết liên quan