Kể về người bà kính yêu của em
Kể về người bà kính yêu của em
Bài làm
Trong cuộc đời mỗi người, chắc hẳn ai cũng có một người để thương, để nhớ. Bố mẹ em đi làm việc xa nhà, nên từ nhỏ em sống trong tình yêu thương của bà nội – người em hết mực kính yêu.
Bà em năm nay đã ngoài 60 tuổi. Mái tóc của bà đã bạc đi nhiều, em thường nói với bà là mái tóc của bà giống như của bà tiên trong các câu chuyện cổ tích vậy. Làn da bà đã nhăn nheo dần đi theo thời gian, thế nhưng nụ cười của bà thì vẫn hiền hậu vô cùng. Đôi bàn tay của bà đã chai sần đi vì cả cuộc đời, bà chăm chỉ làm lụng sớm hôm để lo lắng cho các con, các cháu.
Bà luôn dành cho em tình yêu thương vô bờ. Buổi tối trước khi đi ngủ, bà thường ru em bằng những câu chuyện cổ tích, đưa em vào giấc mơ êm ái có hoàng tử, công chúa. Những đêm hè oi ả, chợt thức giấc giữa đêm em vẫn nghe thấy tiếng quạt nan từ đôi bàn tay của ba phe phẩy cho em ngon giấc. Mỗi sáng bà thường dậy rất sớm để quét dọn nhà cửa, sân vườn và nấu bữa sáng cho em ăn đi học. Tiếng nói thân thương của bà: “Cún con của bà dậy đi học nào” đánh thức em dậy vào mỗi buổi sáng. Những món bà nấu đơn giản nhưng rất ngon: khi thì xôi dừa, khi thì bún sườn, bún cá…khiến em thích mê.
Bà em rất tốt bụng và hay giúp đỡ người khác. Vì thế mọi người trong làng rất yêu quý bà và có gì ngon cũng mang cho hai bà cháu. Mỗi khi ngồi nói chuyện, bà hay kể những câu chuyện hài hước khiến ai cũng cười nắc nẻ rất vui vẻ. Nhưng buổi chiều cuối tuần được nghỉ, em thường theo bà ra đi lễ chùa và niệm phật để mong bình an, sức khỏe.
Nếu có một mơ ước, em chỉ ước mình sẽ lớn thật nhanh và bà không già đi, để em có thể chăm sóc, đỡ đần bà và mãi trong vòng tay thương yêu của bà. Bà ơi, con yêu bà nhất thế gian này…