Cảm nghĩ về mái trường thân yêu hay nhất


Cảm nghĩ về mái trường thân yêu

Bài làm

Bước chân vội vàng qua năm tháng, chỉ còn những ký ức ở lại suốt quãng đường nơi chúng ta từng đi qua. Có thể con người trải hết non nước ngàn thu, cảnh đẹp thiên nhiên nhưng chẳng có nơi nào bình an và ấm áp như mái nhà của mình. Và còn cả nơi đã thay ta cất giữ kỷ niệm một thời đi học vụng dại, bồng bột non nớt cũng đầy hoài bão tự do, đó chính là mái trường thân yêu đã che nắng che mưa suốt thời trẻ con chưa kịp lớn.

Ai cũng đều cất giữ trong lòng hình ảnh về ngôi trường đã vun xới cuộc hành trình sau này của họ, nơi ấy mãi là mái nhà nhỏ bé của những người lạ gặp nhau nhưng lại luôn sẵn sàng đón chúng ta trở về. Mái trường thân thương như người mẹ phương xa không biết nói cứ mãi ngóng đợi sự trở lại của những đứa con đã khôn lớn, thay chúng cất giữ những tuyệt vời nhất của thanh xuân. Ngôi trường ấy là vô vàn tiết học dài đằng đẵng, những môn học học mãi chẳng chịu hết, là những bài giảng tuần tự ru ngủ… nhưng đó sẽ trở thành những bài học mà sau này không còn được nghe thấy nữa sẽ thương nhớ biết bao. Đó là ngôi trường treo bảng đen, bám đầy bụi phấn, tiếng trống vui mừng đón chào, buồn bã chia biệt. Ngôi trường yêu dấu của ta vẫn còn vang mãi đâu đây tiếng hi hi ha ha rộn rã, những dòng văn mực thước, những nét bút ngoằn nghoèo, rồi cả vô tư hồn nhiên chúng ta để lại đó.

Xem thêm:  Giải bài tập Ngữ văn lớp 11: Tự tình

Chúng ta hạnh phúc vì ngôi trường ấy đã vun xới nên cây cao bóng cả, những người cha người mẹ bề ngoài mắng mỏ nhưng yêu thương chúng ta. Bóng dáng thầy cô in hằn trong tâm trí, cử chỉ không lẫn vào ai đều được mái trường dịu dàng để lại suốt những năm tháng sau đó. Đôi khi chỉ cần nhìn lại tưởng chừng như xa lắm mà cảnh vật cứ hiện về trước mắt đến thân yêu. Mái trường còn là nơi cất giữ tháng năm của tình bạn một thời, những đứa tếu táo nghịch dại, đứa mọt sách, đứa thích hát, đứa ngẩn ngơ. Nó cất cả những dấu phấn trên tường vàng ghi nội dung bài học, cất cả những lời tỏ tình ngọt ngào tuổi mới lớn. Hành lang dài lát đá sạch sẽ, đám học trò ngồi la liệt chép bài của nhau, ngóng thầy cô mà bày trò nghịch ngợm. Mái trường thân yêu ấy để lại tim chúng ta những khoảnh khắc của bữa tiệc ngọt ngào cả lớp dành tặng sinh nhật cô, những buổi làm đại hội, chương trình sao cho dài mà trốn tiết. Nơi ấy còn là những lớp học san sát nghe thấy cả tiếng quát của thầy cô bên lớp bên, hóng lời bài hát mà lẩm nhẩm hát theo. Cái quạt trần vù vù trên đầu, điều hòa mát rượi… Mái trường đã thay ta giữ lại những dấu vết của quá khứ, chỉ cần về lại nhìn thấy, mọi thứ như một bộ phim chạy ngược chiếu đầy đủ mọi chuyện.

Xem thêm:  Phân tích bài Thu Vịnh của Nguyễn Khuyến

cam nghi ve mai truong than yeu hay nhat - Cảm nghĩ về mái trường thân yêu hay nhất

Cảm nghĩ về mái trường thân yêu

Mái trường thân yêu, nơi lưu giữ kỷ niệm, nơi dạy dỗ chúng ta, nó còn là một chốn bình an tươi đẹp không đánh thuế người nhớ về hay người đang ở lại. Màu nắng tháng 9 mướt mải trên tán cây bàng, giờ chào cờ từng hàng người xếp thẳng tắp. Mùa thu lá rụng rơi lả tả, mùa đông cây khô hoa héo… bức tranh bốn mùa xếp trong khuôn viên trường, chúng ta cứ mãi bâng quơ nhìn ngắm. Sau này đi đâu cũng đều nghĩ, thì ra những mùa đẹp nhất đều để lại ở mái trường than yêu đó rồi.

Tình yêu đối với mọi sự trên đời này nếu không có ký ức thì đều rất dễ tàn phai. Từng ngóc ngách căng tin, mấy tầng nhà, khu nào phong cảnh đẹp, khu nào tĩnh lặng, chúng ta đều ôm ấp nhớ thương với nó mãi rồi, suốt cả cuộc đời sao có  thể nỡ lòng lãng quên mất. Ghi nhớ từng gốc cây, ngọn cỏ, từng căn phòng, bệ đá, màu hoa… cho dù hoa phượng có bung nở bao nhiêu lần tiễn biệt chúng ta, một phần ký ức đã nằm yên đợi chờ người đi rồi sẽ trở về. Chẳng biết từ bao giờ, mái trường gắn bó ấy cứ sống trong tim như một thói quen, nhắc về là không biết bao yêu thương cho đủ. Chẳng biết từ bao giờ, chúng ta lại thật yêu vô cùng mái trường đã ru tuổi ngây thơ chúng ta ở đó, không thể nào quên đi cảm giác hạnh phúc và ngọt ngào được chở che, bao dung.

Xem thêm:  Đặc sắc của câu tục ngữ: “Một mặt người bằng mười mặt của”

Có thể sau này chúng ta sẽ là những cánh diều bay cao trên con đường vô biên của thành đạt và hạnh phúc nhưng làm sao quên được nơi chúng ta đã yêu thương và khóc đẫm áo trắng khi phải chia tay. Mái trường thân yêu, mái trường luôn nhớ thương và mong ngóng chúng ta trở về, nó như thành bến đỗ yên bình khiến chúng ta không thể nào phụ lòng mà thôi nhung nhớ.

Ngọc Huyền

Bài viết liên quan